Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

TÌNH BẠN
01:05 28 thg 8 2012Công khai102 Lượt xem 7



    TÌNH  BẠN .
Chồng tôi là một giáo viên của trường trung hoc ở Huế.Thông thường mọi năm anh không chủ nhiêm  , nhưng năm nay trường phân cho anh chủ nhiệm một lớp thuộc khối lớp 8. Anh bảo làm chủ nhiệm thật mệt ,bên cạnh đó bù lại niềm vui là gần gũi với học trò .-Tôi vẫn còn nhớ có một ngày đầu năm của năm học ,vào một buổi trưa anh đi dạy về .Lúc đó tôi cũng đi làm vừa về ...
và đang chuẩn bị nấu cơm trưa .Vừa vào nhà anh đi thẳng vào bếp nói với tôi rằng T .ơi sáng nay ở lớp anh có một em học sinh rất tội làm anh suy nghĩ mãi ...Chuyện là thế này ,giờ ra chơi anh đang ngồi ở Văn phòng thì có một em học sinh nữ chạy xộc vào chổ anh đang ngồi níu lấy tay anh , nước mắt ràng rụa …nói lắp bắp …thầy ơi cứu giúp bạn con với , mỗi  sáng bạn con nhà nghèo không có tiền ăn sáng đã nhịn ăn, nhưng sáng nay bạn con đã xỉu mất rồi ,thầy ơi cứu lấy bạn con với, thầy ơi…vừa nói em H vừa kéo tay anh chạy về lớp ,H ôm chầm người bạn đang ngất xỉu, khóc nức nở.Lúc ấy, nhìn thấy vậy anh cũng rất lo ,bảo các em học sinh trong lớp chạy đi xin dầu nóng để xoa và bắt gió để em L nhanh chóng hồi phục .Một hồi lâu sau thì em L dần dần tĩnh lại ,mặt mày xanh xao ốm yếu.
Tôi vừa nghe anh Đ kể đến ngang đó , lòng tôi nôn nao thương xót không thể chịu được .Tôi bảo với chồng tôi rằng chở T về thăm hai em học trò đó ngay ,chút xíu thăm xong ,vợ chồng mình đi ăn cơm bụi cũng được .Chồng tôi nghe vậy ,khen tôi xử lý vậy rất là đúng.Chúng tôi tìm hỏi nhà em L sáng nay ngất xỉu ở lớp đầu tiên .Nhà em ở ven đô thành phố,gọi là ven đô nhưng thật sự nó chỉ cách thành phố khoảng vài KM thôi .Ấy vậy ,mà lúc đứng trước nhà L ,tôi không thể hình dung được đó là sự thật .
Lúc vừa nhìn thấy hai vợ chồng tôi đến , L hồi hộp mời thầy cô vào nhà và chạy một mạch khuất bóng sang nhà hàng xóm , một lúc sau L mang về hai chiếc ghế nhựa để mời thầy cô ngồi.Tôi xúc động nhìn quanh nhà L .Trời ơi , hôm nay là trời nắng ,chứ trời mưa làm sao mà gia đình L lại ngủ trong ngôi nhà như thế này được nhỉ .Các bạn có hình dung được không, khi trong nhà chỉ thấy một tủ thờ đơn sơ củ kỷ ,góc bên trái có một chiếc bàn rất củ chỉ có 3 chân và chân kia cột với một lẻ củi xiêu vẹo .Bàn nhưng lại không có chiếc ghế nào cả ,chính vậy mà L đã chạy sang nhà hàng xóm mượn hai chiếc ghế cho chúng tôi ngồi .Góc bên phải là một chiếc giường cũ kỷ không kém ,trên gường có ba chiếc gối và nột chiếc chăn mỏng cũ nát .Nhà lợp tồn rét rỉ nhìn lên lốm đốm những điểm sáng bị thủng to đùng.Chung quanh nhà ,che chắn cũng bằng các tấm tồn rách nát,phần dưới chân tường gần nền đất ,những mảng tường bằng tồn bị rỉ ,bể thành nhiều mảng rất lớn và những lổ hổng đó, tôi thấy chắp vá những bao các cũ kỹ vụng về .Phải chăng ,cái khó cái khổ đã làm cho chủ nhà này không đủ sức làm cho căn nhà ấm cúng hơn lên .
Một lúc sau khi bình tâm trở lại ,em L nhìn chúng tôi hỏi:_ thầy cô thăm nhà cháu có việc gì không ạ ? Để cháu gọi ba cháu về . Chúng tôi chưa trả lời gì ,thì thấy một người đàn ông ,trạc độ 42 đến 45 tuổi đi chiếc xe số bảy cũ,tiếng xe nổ cọc cạch vào dừng ở sân nhà .Thì ra đó là bố của em L ,bố L người gầy ốm ,mặt mày hốc hát , da đen sạm ,vào nhà nở nụ cười chất phát ,hồn hậu nhìn và gật đầu chào chúng tôi rồi quay sang hỏi con gái -. _Hai cô thầy là ai vậy con ,L đứng bên góc nhà gần chổ chúng tôi đang ngồi ,nhìn về phía bố L ,hai tay L nắm lại, đan xen vào nhau trả lời .
Dạ thưa ! đó là thầy chủ nhiệm lớp con và bên cạnh đây là cô vợ thầy ạ.
Nghe L bảo vậy bố L liền đến bên chúng tôi ,hỏi _.Dạ !thầy cô đến thăm có việc gì không ạ ?
Tôi nhìn bố L trả lời thân mật là, thấy L đi học bị ngất xỉu, nên tìm đến thăm xem em đã khỏe chưa . Bởi thấy em xanh xao tội nghiệp quá .Bố L ứa nước mắt , kể cho chúng tôi nghe rằng .
_Dạ , cách đây vào khoảng năm 1996 tôi lấy vợ được năm năm ,có được ba mặt con thì vợ tôi bị bệnh ung thư máu ,mất vào một năm sau đó .Lúc đó đứa con trai út của tôi vừa sinh được hai tháng tuổi .Nhà chúng tôi nghèo không có tiền mua sữa cho cháu bú ,lúc đó bà nội của cháu cũng như bản thân tôi, hàng ngày phải cầm bình sữa của cháu đi tìm trong làng, có ai vừa sinh con ,xin họ vắt lấy sữa còn thừa ,để mang về cho cháu bú.
Nhà bà nội các cháu cách đây gần 500m ,thấy tôi gà trống nuôi con ,lại làm nghề thợ nề , đi sớm về tối bà bảo :_,Ban ngày để bà mang các cháu về chăm sóc cho ,rồi tối đến bà mang trả lại ,để cha con luôn gần gũi nhau .Hồi ấy , nhà bà cũng nghèo lắm ,thương các cháu , cơm thiếu ăn ,áo không đủ để mặt ,bà ôm các cháu vào lòng mà mắt rưng rưng , bà nghĩ không biết đến bao giờ các cháu bà mới hết khổ đây ..
Bố L lại buồn rầu kể tiếp!.- Trước sân nhà bà nội của các con anh có trồng được một cây khế ngọt ,có giàn leo .Vì quá thương cháu thiếu ăn , chờ lúc các cháu ngủ trưa ,bà tranh thủ cố gắng trèo lên cây khế hái những quả chín để bán ,kiếm thêm chút thức ăn cho các cháu .Ngờ đâu bà già rồi ,tay chân lại yếu nên chưa trèo hết cây khế ,bà liền ngã xuống đất bất tĩnh mê mang .Đến lúc bố L đi làm về thì thấy thân thể bà đã lạnh cứng và bà đã qua đời,chỉ cách mẹ của L sau 1 tháng
Hai chúng tôi ,về thăm nhà L,một em học sinh nghèo lớp 8 .Chính mắt chúng tôi nhìn thấy hoàn cảnh em và chính tai chúng tôi nghe bố L tâm sự .Trước lúc về thăm tôi dự định cho em ít tiền và thùng mì tôm .Nhưng khi nhìn thấy thực tế như vậy ,tôi quyết định cho L gấp đôi số tiền trên ,để mua thêm chăng màng đủ ấm hơn một tí ,cho mùa đông tới
Mặt dù ,số tiền của vợ chồng chúng tôi gửi em L thật sự cũng chẳng thấm vào đâu , so với cái nghèo, của em hiện tại .Nhưng dù sao chúng tôi cũng thấy vui trong lòng vì đã làm được một việc làm ý nghĩa
Và tôi tự nhủ ,nếu làm được một điêu gì tốt ,thì nên làm ,đừng chớ vội bỏ qua
Huế tối 1-2-2012



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét